Thơ về mùa đông Hà Nội là một trong những từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất trong google về chủ đề thơ về mùa đông Hà Nội. Trong bài viết này, feel.vn sẽ viết bài Tổng hợp thơ về mùa đông Hà Nội tả như thật
Mục Lục
HÀ NỘI BƯỚC thanh lịch ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hà Nội giờ này đã bước quý phái đông
Mưa phùn bay ướt đầm tại kẽ lá
các dòng người cứ bước đi vội vã
Một mình anh bước thong thả ven hồ
Hà Nội chiều đông nửa thực nửa mơ
Sương mù giăng giăng tím mờ con phố
Anh chợt nghe tiếng chuông nhà thờ đổ
mang anh quay về thuở đấy xa xưa
Bên hồ Tây ngày ấy gió bấc lùa
nắm tay em anh đón mang hôm sớm
Bên vỉa hè nghe mùi thơm hương cốm
Em tươi cười nhận bó lớn cúc chi
nắm tay em anh chẳng nói câu gì
Em bẽn lẽn ta ôm ghì thắm thiết
Mùa đông trôi qua chúng mình giã biệt
Em đi rồi anh chỉ biết đắng cay
Em có biết không anh đã về đây
Đi lang thang bên đại dương Tây lộng gió
Thèm một vòng tay ấm êm ngày đấy
Mơ đi bên mình cô nàng nhỏ là em.
HÀ NỘI CHIỀU ĐÔNG giá buốt
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chiều mùa đông anh trở lại Hà Nội
Ngắm dòng người bước vội dưới hàng cây
Sương mù ai giăng trên mặt hồ Tây
Gió bấc thổi vầng mây bay lãng đãng
Hà Nội còn đâu mùa thu lãng mạn
Hoa sữa nồng nàn ngày tháng bên nhau
Anh cùng em cầm tay đi qua cầu
Ngắm biển Gươm nước một màu xanh xao
Em ra đi thật lòng anh ân hận
Chia ly rồi là ta biết mất em
Khi về đây ngắm hàng liễu buông rèm
vắng tanh bóng em lòng càng thêm yêu thương nhớ
Hà Nội chiều đông lòng bát ngát gió
Anh lăng băng trên lối nhỏ ven hồ
Chợt nghe lao xao có tiếng sóng xô
Thầm tự hỏi mình bao giờ gặp lại
Như ngày xưa em đang thì con gái
Ta đã hẹn thề sẽ mãi mãi yêu
trở lại đây anh chỉ thấy cô liêu
Cô đơn bước trong bóng chiều rét mướt giá.
HÀ NỘI VÀO ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hà Nội mùa này có rét lắm không
Gió bấc thổi chiều mùa đông qua phố
Cây bàng khẳng khiu mùa này lá đổ
Ai ngược đường đi tại gió chiều ni
Cô bán hàng rong chở thúng cúc chi
Nghe tiếng rao bước chân đi âm thầm
Hà Nội trầm tư bao đời vẫn thế
Khi xa rồi ta không thể nào quên
Cũng có lẽ vì Hà Nội có em
Cô nhỏ nhắn xứ Đông anh quen ngày đấy
Như cúc hoạ mi môi hồng má đỏ
Cứ thẹn thùng lúc anh ngỏ lời yêu
Hà Nội mùa này cây đứng liêu xiêu
mong muốn về bên em khi chiều đổ bóng
Ta trao nhau các nụ hôn cháy bỏng
Lời yêu ngọt ngào sưởi ấm tình ta
Ở Sài Gòn thực tình cũng không xa
tuy nhiên về bên em chỉ là ao ước
Tình cũ phôi pha không sao thu thập được
khó lòng ta quay ngược thời gian.
ĐÊM NOEN GIỮA LÒNG HÀ NỘI
Thơ: Mạc Phương
Mỗi khi buồn nước mắt lại rưng rưng
Nhắn một câu : Xin đừng làm em khóc
Được mỉm cười…với em luôn khó nhọc
Bởi cuộc đời đã lăn lóc bao năm.
là phái đẹp cần lắm được bón chăm
Cho sắc hồng mờ nếp nhăn trên mặt
Cho làn môi nét tỏa sáng xuân sắc
Giữa dòng đời còn bắt mắt người dưng.
Em chẳng mong muốn chỉ như đóa Phù Dung
Đẹp tươi tắn tưng bừng tại chốc lát
Nhanh tàn phai khi gió mưa bão táp
Nếm đủ mùi đắng chát thế này đâu ?
Đêm Noen đứng ngắm ánh điện màu
Bỗng kí ức bên nhau như sống dậy
Em mong anh cầm tay như ngày ấy
Nói lại câu như vậy một lần thôi.
” Em vẫn luôn ở tại trái tim tôi
Yêu em là để cho đời đẹp hơn. ”
Hà Nội 24/12/2018
Ảnh internet
Nguồn: https://thihuu.com/